TRANG CHỦ |
Truyện Teen |
Ngôn Tình |
Đam Mỹ |
Bách Hợp |
Tử Vi |
Truyện Tranh |
Facebook |
Xổ Số |
Dịch |
Tải Game |
Báo |
Tiền Ảo Bitcoin |
Ác ma tổng tài, anh hổn đản
phan 26
Ꮺ Chương 136
"Hừ , ai biết cô có phải nghĩ vậy không? Tôi đã sớm biết tên trường cô , nói
không chừng cô sợ tôi tới trường tìm nên mới chủ động trở về?"
Tư Đồ Viêm bắt bẻ làm cho Lâm Khả Tâm lòng tràn đầy phẫn nộ , tức giận đến
một câu cũng không thể nói thành lời , cô chỉ tức giận nhìn anh .
" Lâm Khả Tâm , đừng tưởng cô bày ra bộ dạng uỷ khuất thì tôi sẽ tin những gì cô
nói , nhưng nếu cô nói cô không có gì với Cố Thiếu Kiệt , kia vì cái gì ở bữa tiệc lại
giúp anh?"
"Tôi đã nói rồi , tôi và anh ấy là bạn từ nhỏ cùng nhau lớn lên , có giúp cũng là
xuất phát từ tình bạn. . . . . ."
Lâm Khả Tâm vừa giải thích một nửa , liền bị Tư Đồ Viêm đánh gảy: " Mặc kệ là
tình bạn hay cái gì , dù sao cô cũng khôg thể có ývới anh ta."
" Tư Đồ Viêm , anh thật là nói mà không suy nghĩ." Lâm Khả Tâm nhịn không
được dùng ngón trỏ chỉ vào anh mắng.
Mà anh nở nụ cười khinh miệt: " Đúng , là tôi nói mà không suy nghĩ , bằng
không làm sao tôi nghĩra được cớ gì cô giúp anh? Không ngại nói cho cô biết , tôi
làm vậy là không quen nhìn hai người liếc mắt đưa tình."
"Liếc mắt đưa tình?Tôi và anh ấy khi nào thì liếc mắt đưa tình?" Lời nói của Tư
Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm nhưrơi vào mảng sương mù , ngón trỏ của cô
cũng chậm mà thả xuống .
Tư Đồ Viêm cười nhạt nói: " Các người làm gì thì tự mình hiểu , đừng tưởng tôi
bị mù."
Không đợi Lâm Khả Tâm phản bác , anh tiếp tục nói :" Cố Thiếu Kiệt rõ ràng đã
có Sa Sa tốt làm bạn gái , chính là một chút cũng không biết thoả mãn , cưnhiên
cùng cô day dưa không rõ , tất nhiên không thể tha thứ."
Tư Đồ viêm nói xong, thanh âm cũng lớn lên.
Lâm Khả Tâm ninh mi :" Nên anh mới cố tình làm khó xử Cố Ca Ca , còn buộc
anh ấy uống rượu?"
Tư Đồ Viêm nheo con ngươi: " Đúng , là tôi bắt anh ta uống , chính là thay Sa Sa
giáo huấn anh thôi , còn nhớ màn hôn của tôi không? Kia cũng là cố làm cho anh
ta xem , vì muốn anh ta hiểu cô là của tôi ! Đây là báo ứng của sự bất trung , mặc
kệ thể xác hay tinh thần tôi cũng không để anh dễ chịu."
Nói xong , Tư Đồ Viêm bước lên phía trước mặt của Lâm Khả Tâm: " Hơn nữa ,
không chỉ là Cố Ca Ca của cô mà cô cũng vậy , vốn tôi sẽ để cô uống nhưng vì lo
lắng cô uống thì Sa Sa sẽ uống theo nên cô mới tránh một kiếp , bằng không cô
cho là tôi dễ dàng tha thứ cô sao?"
"Còn nữa , cô nghĩrằng tôi và cô lúc đó cái gì phải ngồi ở vị trí đầu? Mục đích
chính là cho cô thấy toàn bộ quá trình của tiệc đính hôn ! Tiếc hận sao? Đau lòng
sao? Cảm thấy chính mình bi ai sao? Vậy đúng rồi , ai kêu cô đi phá hưtình cảm
của người khác , đó cũng là xứng đáng thôi".
Tư Đồ Viêm càng nói càng kích động , âm thanh cũng mỗi lúc lớn hơn , tuy rằng
Lâm Khả Tâm không có cải nhau với anh nhưng nhìn ra cứ tưởng vậy .
Sự chán ghét cùng phẫn nộ dây dưa trong ánh mắt của anh , kia làm cho Lâm
Khả Tâm thấy sợ hãi , mà cũng cảm thấy đau lòng , thì ra cô đoán đúng , anh thật
là cố ýtổn thương cô , nhưvậy cũng có thể giải thích vì sao anh mang cô đến
tham gia tiệc đính hôn của Cố Ca Ca và Sa Sa .
Lâm Khả Tâm nở nụ cười đau khổ , anh chẳng những không lo cô đau lòng , mà
còn lấy điều đó làm niềm vui cho bản thân anh Quả nhiên , hạnh phúc này không
phải của cô ..
Nhưng cô vẫn chưa từ bỏ ý định: " Tôi muốn biết . . . . . .Lúc anh làm tổn thương
tôi . . . . . .anh có hay không dù một chút . . . . . .thương tiếc dùm tôi?"
Nghe câu hỏi đó , Tư Đồ Viêm thay đổi sắc mặt , bật cười :" Lâm Khả Tâm , cô
còn nhớ rõ những gì tôi nói ngày đó không?"
Lâm Khả Tâm nghĩnghĩ, lại không nghĩra: " Ngày đó anh nói rất nhiều , tôi làm
sao biết anh nói cái . . . . . ." Nói một nửa , cô bỗng nhiên cứng lại: " Từ từ , ýanh
là. . . . . .?"
Lâm Khả Tâm nheo ánh mắt , kinh ngạc nhìn anh , anh gật gật đầu .
"Tôi nhất định làm người mình yêu hạnh phúc , không loại trừ thủ đoạn nào."
"Tôi nhất định làm người mình yêu hạnh phúc , không loại trừ thủ đoạn nào."
Hai người cùng đồng thanh đáp , nhưng sự ăn ý này không làm cho Lâm Khả
Tâm sung sướng ngược lại cô rơi vào trầm mặc .
Tư Đồ Viêm mở miệng nói " Nên chỉ cần làm cho Sa Sa hạnh phúc , tôi nguyện ý
không từ thủ đoạn nào , dù cho là đả thương người khác , tôi cũng không hối
hận."
Lâm Khả Tâm hiểu được , 「người khác 」 trong miệng anh trừ cô thì còn ai vào
đây? Ha hả , nếu anh đã có mục đích làm tổn thương cô , kia thế nào lại thương
tiếc cho cô?
Lại một lần nữa , cô cảm thấy lòng ngực căng thẳng , cô không tự chủ che che
ngực , mũi cũng bắt đầu ê ẩm , lúc trước cô còn tưởng anh nói những lời này là
dành cho cô , thậm chí cô còn nhớ rõ cảm giác ấm áp hạnh phúc lúc đó , nào có ai
ngờ nguyên lai anh nói những lời này không phải cho cô mà là cho Hách Sa Sa.
Ꮺ Chương 137
Tư Đồ Viêm tiếp tục nói: " Cô bởi vì không biết gì mà cùng tôi kí vào khế ước ,
nguyên lai cũng vì lí do đồng dạng , nên tôi nghĩcô là người lựa chọn thích hợp
nhất."
Tuy rằng lời nói của anh nhưca ngợi , nhưng Lâm Khả Tâm một lần nữa thấy
chữ 「 thích hợp 」 là một loại bi ai.
Bỗng nhiên , anh thay đổi: " Nhưng mà Lâm Khả Tâm , cô có biết đó không phải
là nguyên nhân căn bản tôi chọn cô để kết hôn."
Lâm Khả Tâm nghi hoặc ngẩng đầu , chỉ thấy anh nhếch miệng , khuôn mặt mang
theo biểu tình kỳ lạ.
"Muốn biết nguyên nhân là gì không?" Tư Đồ Viêm nở nụ cười làm cho Lâm Khả
Tâm sợ hãi , một luồng lạnh cũng khuếch tán sau lưng cô , mà cô chậm rãi lắc
đầu.
Tư Đồ Viêm thấy vậy , cười càng đắc ýhơn: " Tôi nghĩcô cũng biết rõ đi , nếu cố
Thiếu Kiệt biết cô thiếu tôi 600vạn , anh ta nhất định sẽ trả nợ cho cô , nói không
chừng anh ta sẽ vì thương hại thành tình yêu? Nên tôi lại thế nào dễ dàng để điều
đó xảy ra? Nên tôi quyết định chọn cô kết hôn."
"Chỉ cần cô kết hôn với tôi rồi , thì mối quan hệ của chúng ta sẽ được pháp luật
bảo vệ , nếu Cố Thiếu Kiệt phản bội Sa Sa , cùng cô xảy ra chuyện gì tôi sẽ lấy tội
danh 「ngoại tình 」 để tố cáo hai người , cho đến lúc này , Cố Thiếu Kiệt cùng cô
không chỉ là 600 vạn , mà chỉ cần tôi muốn anh tán gia bại sản , thì đó là sự trừng
phạt của việc phản bội Sa Sa."
Tư Đồ Viêm bỗng nhiên nhắc tới :" Đúng rồi , nếu có đứa nhỏ thì rất tốt , cô là
mẹ đẻ nhưng không có cách nào ôm chính con ruột của mình , khẳng định sẽ vì
ảo não đau lòng , còn về phần Cố Thiếu Kiệt , tôi nghĩkhông có người đàn ông
nào chấp nhận người phụ nữ của mình sinh con của kẻ khác , cho dù lúc đầu có
thể vờ nhưkhông để ýnhưng về sau chắc canh sẽ nảy sinh vấn đề , rồi một ngày
nào đó sẽ biểu hiện ra ngoài thôi."
"Hơn nữa , hết thảy mầm móng đều là anh ta giúp cô , nên lúc đó nén giận sẽ để
cho cô trả giá tất cả , rồi hai người sẽ chia tay , cuối cùng oán hận cô độc chấm
dứt cả đời , kết cục nhưvậy có phải rất phấn khích không? Đây là kết cục cho kẻ
tiểu tam."
Đương Tư Đồ Viêm nói câu cuối cùng , Lâm Khả Tâm cảm thấy tâm mình chấn
động mạnh , kia cô không thể nói thành lời .
"Anh. . . . . ." Cô nghẹn ngào không thể nói gì
Lâm Khả Tâm chỉ nghĩanh muốn có người giải quyết sinh lý, nào ngờ anh đã lập
ra một âm mưu vẹn toàn nhưvậy , từng bước từng bước rất cẩn thận.
Cô không khỏi may mắn khi không cùng Cố Thiếu Kiệt ở một chỗ , rồi nhịn
không được hối hận khi trêu chọc đến ác ma Tư Đồ Viêm này .
Cô thật không ngờ , đáp án mình truy tìm bấy lâu lại đáng sợ tàn nhẫn nhưvậy ,
mỗi một chữ , một câu nhưcon dao khứa khứa vào da thịt của cô.
Nhìn Tư Đồ Viêm đứng trước mặt , trong lòng bàn tay Lâm Khả Tâm không khỏi
đổ mồ hôi , lạnh lẻo lạnh lẻo , nhưlà máu cô đang đóng lại , cô bỗng cảm thấy
ước gì chưa từng biết anh , màn nhận thức này làm cô hối hận vô cùng.
Lúc trước , Lâm Khả Tâm tìm đáp án vì cô nghĩ chính mình không có gì ràng
buộc với anh , nào ngờ , từ lúc nào cô đã giao toàn tâm tưcho anh , mà hiện tại
nếu có cơhội chọn lại cô tình nguyện bị lừa cả đời cũng không muốn đối diện với
sự thật này.
Về phần Tư Đồ Viêm anh còn đắm chìm với lời giải thích của mình: " Huống chi ,
cô cũng nói, ai biết chừng nào cô mang đứa nhỏ?Mà mục đích của tôi bất quá là
cho cô ở bên cạnh đến lúc Sa Sa và Cố Thiếu Kiệt lập gia đình , là cô có xéo đi , dù
sao lúc đó tôi cũng không muốn cô ở cạnh tôi dù là một giây."
"Vậy hiện tại tôi có thể có thể xéo đi không?"
Không chút suy nghĩ, Lâm Khả Tâm đột nhiên hỏi một câu , cô thật sự muốn rời
khỏi nơi thương tâm này càng nhanh càng tốt .
Chính là Tư Đồ Viêm cự tuyệt: " Mơtưởng."
"Tại sao? Cố Ca Ca và Sa SA đã đính hôn rồi , tôi cam đoan sẽ không can thiệp
vào quan hệ của họ , rốt cuộc làm thế nào anh mới để tôi rời đi? Dù sao anh cũng
chán ghét khi nhìn thấy tôi mà , không phải sao?"
"Quả thật , từ đầu tôi đã rất chán ghét sự tồn tại của cô , nhưng bây giờ. . . . . ." Tư
Đồ Viêm dừng một chút " Trò chơi này tôi còn chưa chơi đủ , nên trước khi tôi
chán , cô đừng nghĩ đến việc rời đi."
" Tư Đồ Viêm , tôi không hề làm gì đắc tội với anh? Kia anh vì sao lại nhẫm tâm
với tôi vậy?" Lâm Khả Tâm ninh mày , nước mắt cũng đã từ từ chảy ra .
Tư Đồ Viêm đi đến trước mặt Lâm Khả Tâm , anh ngồi xổm , nghiền ngẫm nhìn
cô , nở nụ cười tà mị " Cô nói xem?"
Về phần Lâm Khả Tâm , khoảng cách gần vậy làm cho cô có chút khiếp đảm , cô
dời thân một chút , động tác nho nhỏ này thế nhưng lại làm Tư Đồ Viêm không
vui , anh trụ bả vai cô , đem cô kéo đến chính mình: " Lâm Khả Tâm , em không
được rời xa tôi."
Ꮺ Chương 137
Bị Tư Đồ Viêm kéo mạnh nhưvậy , Lâm Khả Tâm cảm thấy choáng váng: " Đừng,
tôi khó chịu. . . . . ." Cảm giác buồn nôn từ trong cơthể truyền ra , cô che miệng ,
muốn ói nhưng lại ói không được .
Lúc này , có một ýniệm chợt loé trong đầu Lâm Khả Tâm , cô cảm thấy vô cùng
sợ hãi chính là cô đã có đứa nhỏ mà ba của nó là Tư Đồ Viêm .
Tuy rằng cô rất thích tiểu hài tử nhưng dù cô đã kýhạ hiệp ước với anh , huống
chi sau khi biết sự việc ,cô lại làm sao dám giao cục cưng của mình cho anh , cái
ma quỷ? Nên chuyện có con là chuyện cô không muốn xảy ra nhất.
Thật cẩn thận , Lâm Khả Tâm ngẩng đầu nhìn về phía Tư Đồ Viêm , chỉ thấy anh
đang gắt gao nhìn cô chằm chằm , phản ứng con ngươi lạnh nhạt mang theo một
chút kinh ngạc , cô biết anh cũng nghhĩ đến chuyện đó
"Em mang thai?!"
Đối với câu hỏi của Tư Đồ Viêm , Lâm Khả Tâm liền phủ định nói: " Không ,
tôi chỉ là buồn nôn thôi , dạ dày không được tốt , anh đừng nghĩnhiều."
"Tôi nghĩnhiều cái gì? Là trong lòng em có quỷ đi."
Ánh mắt của anh nhìn cô nhưchim ưng , dường nhưtất cả không thể chối cãi.
Lâm Khả Tâm cúi đầu nói: " Lòng tôi thì có thể có cái quỷ gì. . . . . ."
" Lâm Khả Tâm , em còn muốn giả vờ đến bao giờ?" Tư Đồ Viêm không kiên
nhẫn " Nhận thức em lâu vậy , chưa bao giờ tôi nghe em bị đau bao tử , huống chi
「bạn tốt 」 của em cũng không tới , chẳng lẽ đây không phải là dấu hiệu mang
thai sao?"
"Cũng có thể nhưng không nhất định là mang thai. . . . . .Tuy tôi không bị đau bao
tử nhưng không chừng hôm qua ngủ dưới đất bị cảm thì sao? Hơn nữa 「bạn tốt
」 cũng không đúng hạn lắm , có trễ một chút cũng là bình thường , ai biết là xảy
ra chuyện gì đâu?"
Vì muốn thuyết phục anh tin chính mình , nên Lâm Khả Tâm nhanh nhẹn nói
nhưng điều đó cũng không có tác dụng
"Nếu vậy ,chúng ta đi tìm đáp án chính xác"
"Anh định làm gì?" Lâm Khả Tâm cảnh giác nhìn Tư Đồ Viêm
Nói xong , anh túm trụm cánh tay của cô , đem cô từ mặt đaất đứng dậy kéo ra xe
rồi đến bệnh viện gần đó
Bởi vì bệnh viện gần đó là trong khu nhà giàu , phục vụ kẻ có tiền , giá cả cao ngất
, người thường sẽ không vào nên trong bệnh viện cũng không quá đông
Tư Đồ Viêm vào đăng ký, anh nắm chặt cổ tay Lâm Khả Tâm , để tránh cô chạy
đi
"Tiên sinh , xin hỏi có thể giúp ngài gì không?" Nhìn thấy Tư Đồ Viêm , người y
tá cười tươi nhưhoa hỏi
"Siêu Âm"
"Nhưvậy a. . . . . ."
Nghe Tư Đồ Viêm nói vậy , y tá có chút mất mác , cô ta đảo nhìn Lâm Khả Tâm ,
thân thiết hỏi han " Xin hỏi vị tiểu thưnày sẽ làm siêu âm sao?"
"Chẳng lẽ là tôi làm?" Ngữ khí của Tư Đồ Viêm lạnh nhưbăng , làm cho đoá hoa
héo tàn.
"Không , không phải. . . . . ." Người y tá bị anh doạ sợ không thôi , vội vàng giải
thích nói: " Chính là vị tiểu thưnày thoạt nhìn không giống mang thai đã lâu ,
nên làm siêu âm cũng có thể sớm , Y học nói , bình thường. . . . . ."
"Vậy cô có thể chỉ làm sao cho tôi biết cô ấy có mang thai hay không?"
Tư Đồ Viêm không kiên nhẫn đánh gảy lời của nữ y tá .
Nữ y tá lui lui về sau: " Cái kia. . . . . .thật ra mua que là có thể. . . . . ."
Bởi vì sợ hãi nói chuyện với anh , nên trước khi anh mở miệng , nữ y tá liền bổ
sung: " Ở ngoài kia có bán".
Nghe nói vậy , Tư Đồ Viêm túm Lâm Khả Tâm đi mua que thử sau đó nhét vào
tay cô: " Em biết dung cái này sao?"
"Biết." Lâm Khả Tâm yếu ớt nói: " Vào trong nhà vệ sinh sau đó…"
"Tôi không có hứng thú với điều đó , bây giờ em vào trong nhà vệ sinh đi , điều
tôi cần là kết quả." Tư Đồ Viêm dừng một chút sau đó bổ sung nói :" Tôi chờ em
ở cửa , tốt nhất em đừng giở trò gì."
"Được , đã biết"
Cầm lấy que thử , Lâm Khả Tâm bước vào nhà vệ sinh , thật ra cô cũng muốn biết
là cô có thai hay không , nói không chừng chỉ là cảm lạnh thì sao?
Dù sao cô đã không hay ho rồi , ông trời sẽ không nhẫn tâm dồn cô vào bước
đường cùng đi? Nhưng sau khi nhìn thấy vạch hiện lên trên que thử , trong lòng
cô bỗng nhớ đến 1 câu nói 「Phúc vô song chí , Hoạ vô đơn chí 」 ( Phúc đến thì
ít mà hoạ đến thì nhiều)
Cắn chặt môi dưới , Lâm Khả Tâm nhìn nhìn cửa nhà vệ sinh , sau đó cô lớn mật
hạ quyết định ——cô muốn chạy trốn.
Thật ra lúc trên xe cô một mực nghĩ đến chuyện trốn đi , lúc trước không có đứa
nhỏ , Tư Đồ Viêm đã không dễ dàng buông tha cho cô rồi , hiện tại có đứa nhỏ rồi
cô muốn rời anh đi càng khhó hơn , huống chi anh chặt chẽ bắt lấy cô không cho
cô một chút cơhội , bây giờ cơhội đã đến , cô còn không trốn thì khi nào sẽ trốn
đi?
Nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm lén lút chui ra cửa sổ , chậm rãi trở mình ra ngoài.
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK
TRANG CHỦ |
Truyện Teen |
Ngôn Tình |
Đam Mỹ |
Bách Hợp |
Mẹo Hay |
Trà Sữa |
Truyện Tranh |
Room Chat |
Ảnh Comment |
Gà Cảnh |
Hình Nền |
Thủ Thuật Facebook |
Facebook |
Tiện Ích |
Xổ Số |
Yahoo |
Gmail |
Dịch |
Tải Opera |
Đọc Báo |
Lưu địa chỉ wap để
tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian